Nếu nói là trùng hợp thì không khỏi quá trùng hợp, nếu nói là tình tiết mạnh... thì ban đầu “Lục Nùng” không sinh con gái, Bùi Tịch An vẫn ở thủ đô, bây giờ những chuyện này đều phát sinh rồi, chứng tỏ hiện thực có thể thay đổi.
Nghĩ tới đây, Lục Nùng bình tĩnh lại, nếu tình tiết đã không liên quan đến cô thì mặc kệ nó diễn ra ở nơi nào, diễn ra ở bên cạnh thì còn có thể thuận tiện ăn dưa của Bùi Tranh.
Ừm, cô còn có thể viết một quyển nhật ký ăn dưa, tên là “Tôi ở trong tiểu thuyết niên đại ăn dưa yêu đương của con riêng là nam chính”.
(Bùi Tranh: Dì có biết lịch sự không vậy? )
Bên thanh niên trí thức, bởi vì Từ Dao chủ động thừa nhận Hồ Mộng nói đúng, bản thân không đáng thương không thảm, chính chủ đã nhận rồi, Trương Chiêu Đệ và người đàn ông tuấn tú bảo vệ Từ Dao đành phải câm miệng.
Hồ Mộng đấu khẩu thắng, vẻ mặt vô cùng đắc ý, thừa thắng xông lên nói: “Vậy thì đúng rồi, Trương Chiêu Đệ, nghe chưa? Bản thân Từ Dao cũng thừa nhận rồi, bây giờ các người đã biết rốt cuộc là tôi đang nói nói mát, bỏ đá xuống giếng hay là đang sửa chữa giá trị quan đầy nguy cơ của các người rồi chứ?”
Nói xong khóe mắt đảo qua người đàn ông tuấn tú, đáng tiếc người đàn ông tuấn tú kia vẫn chẳng thay đổi cách nhìn đối với quan điểm mà Hồ Mộng phát biểu, ngược lại sắc mặt càng thêm tái nhợt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT