Chạng vạng họ dừng lại bên một nông trường, Bùi Tịch An báo họ tên, sau khi người đàn ông trông nông trường gọi điện thoại cho ai đó thì liền vội vàng cho qua, còn sáp lại lấy lòng Bùi Tịch An.
Vào nông trường, lại lái xe trên con đường rộng rãi trong chốc lát, trước mặt bỗng xuất hiện một chiếc... máy kéo.
Bùi Tịch An nhếch miệng, hình như muốn cười, anh đậu xe ở ven đường, nói chuyện một lát với người nhảy xuống từ trên máy kéo.
Lục Nùng vẫn ngồi trên xe, không có nghe rõ rốt cuộc họ nói cái gì, nhưng hình như người nọ liếc nhìn vào trong xe, ánh mắt trêu đùa.
Sau một lúc lâu, Bùi Tịch An lên xe, không để ý đến máy kéo nữa, nhanh chóng bỏ máy kéo lắc lại phía sau.
Đại khái chạy khoảng vài chục phút, cuối cùng xe jeep cũng dừng lại ở bên cạnh một căn nhà gỗ nhỏ, Bùi Tịch An rút chìa khóa rồi xuống xe và nói: “Xuống xe đi, đêm nay nghỉ ngơi ở chỗ này.”
Trước cửa nhà gỗ nhỏ là một dòng nước róc rách, trong suốt chảy xuôi, phía sau nhà gỗ là một cánh rừng bạch dương, lá rụng vàng óng trải khắp cả cánh rừng, ánh nắng còn sót lại của buổi hoàng hôn chiếu lên lá rụng, mang theo chút u buồn trầm tĩnh, đẹp như một bức họa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play