Trần Nhu băm thịt xong xuôi thì lấy nước ấm rửa tay, rót cốc nước nóng, lấy mỡ nghêu ra bôi lên mặt anh, nói: "Anh đang nghĩ gì đó, thất thần cả ra rồi."
"Vợ à, em thật đẹp." Hàn Quốc Bân ôm eo Trần Nhu, cười vang.
Trần Nhu không nhịn được trừng mắt nhìn anh: "Anh đừng có lời ngon tiếng ngọt với em, nếu suy nghĩ chuyện săn thú, thì kiểu gì cũng phải đợi sau mười lăm tháng giêng mới được đi."
Hơn nữa dù qua mười lăm tháng giêng thì trời vẫn còn rất lạnh. Dù cho có người đi cùng anh thì cô vẫn rất không yên tâm.
Hàn Quốc Bân không nghĩ tới cô lại bắt bài được ngay, vội nói: "Vợ à, anh định qua vài ngày đầu năm sẽ đi luôn, đợi sau Tết Nguyên Tiêu mới đi thì quá muộn."
Trần Nhu hừ nói: "Em đã nghe chị dâu kể rồi, những năm trước anh vẫn là qua Tết Nguyên Tiêu mới đi." Hơn nữa có đi hay không còn phải xem tâm trạng anh lúc đó.
Lòng Hàn Quốc Bân tự nhủ trước kia sao có thể so với bây giờ? Lúc kia không có động lực, hiện giờ ngược lại hăng hái tràn đầy. Trong lòng anh luôn tâm tâm niệm niệm muốn cho vợ mình có nhà ngói để ở trong thời gian sớm nhất.
"Em biết anh muốn cho con và em có một cuộc sống tốt nhất, nhưng thời tiết quá lạnh, em luyến tiếc." Trần Nhu nhìn anh, ôn nhu nói.
Cô nằm trong chăn còn cảm thấy không đủ ấm, nhiệt độ trong núi so với bên ngoài còn thấp hơn một chút, làm sao tưởng tượng được là lạnh đến mức độ nào?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play