Sau khi Tả Ngự Sâm bị tức đến mức phòng tuyến tâm lý hoàn toàn sụp đổ, cuối cùng phất tay áo bỏ đi.
Lúc này linh hồn Đường Hoan mới biết thế nào gọi là sợ hãi, len lén trốn sau lưng Phượng Hoàng, rón rén hỏi: “Phượng Hoàng, cái nhà họ Cận gì đó, rất lợi hại sao?”
Phượng Hoàng chỉ mím môi, trông có vẻ không thèm để ý: “Chỉ cần là gia tộc ẩn thế, ít nhiều gì cũng có vài phần bản lĩnh.”
Linh hồn Đường Hoan: "..." Xem ra là rất lợi hại rồi.
Nếu không thì vị tiểu công chúa thích đấu khẩu kia đã phải hếch mũi lên trời, lạnh lùng hừ một tiếng: Heh, rác rưởi thôi, có bản lĩnh gì chứ?
"Không phải cô thực sự đánh Cận Uyên đến nửa sống nửa chết đấy chứ?" Phượng Hoàng đột nhiên nghiêng đầu hỏi.
Đường Hoan đảo đảo tròng mắt, “Hmmm... tôi không nhớ rõ nữa, chắc là không tính là đánh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play