“Tôi thấy Tiểu Hoan Hoan và Liễu Nhi hình như cũng giống nhau đấy.” Mẹ Nguyễn thở dài một tiếng, lòng mang theo chút âu lo.
“Thế chị có để tâm đến việc Liễu Nhi như vậy không?” Thẩm Như Mai hỏi ngược lại.
“Dĩ nhiên là không!” Mẹ Nguyễn đáp rất nhanh.
Trên đời này, máu mủ vẫn là thứ sâu nặng nhất.
Có người đến con ruột mình mang khiếm khuyết còn sinh chán ghét, huống chi là một đứa trẻ được nhận nuôi.
Dựa vào nền tảng nhà họ Tô, muốn nhận nuôi một đứa trẻ có gien tốt là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Vậy thì tôi cũng thế thôi. Nói thật, cái gọi là huyết thống với tôi từ lâu đã không còn quan trọng nữa. Có thể Tiểu Hoan Hoan không lanh lợi như những đứa trẻ khác, nhưng dẫu có thông minh đến đâu, những đứa trẻ khác cũng chẳng thể là người hiểu lòng tôi nhất. Chỉ có Tiểu Hoan Hoan mới là chiếc áo bông nhỏ thân thiết của tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT