A Hoan được mua cho hai cây kẹo mút, vui đến mức mỗi tay nắm chặt một cây trong nắm tay nhỏ xíu.
“Anh ơi, hai cây lận!”
Tô Diễn bóc vỏ một cây, nhét vào miệng em, “Ừ, hai cây.”
Trở lại gầm cầu, dù là đêm giao thừa, đối với những người vô gia cư mà nói, cũng chẳng có gì khác biệt so với ngày thường.
Ai nên ngủ thì vẫn ngủ, ai rảnh rỗi thì lại ra ngoài “dạo chơi”.
Cái gọi là lễ tết ấy mà…
Phải có người thân bên cạnh, mới tính là lễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT