Chân Hề tuy nói vậy nhưng cũng không thể làm Mạnh Hoài An trong lòng hết lo.
Hắn mơ hồ nhớ rõ từ một hai tháng trước đã bắt đầu trông thấy nét mệt mỏi thường trực ở Chân Hề. Rõ ràng mỗi ngày nàng không làm gì vất vả, lại càng chẳng thích ra cửa, đa phần thời gian đều ở lại trong phòng. Từ khi trời trở lạnh ngay cả sân viện cũng chẳng còn lui tới.
“Hề biểu tỷ, hay là thỉnh đại phu đến xem một chút đi.” Mạnh Hoài An lo lắng.
Chân Hề phất tay: “Không cần đâu.”
Bệnh này của nàng phần nhiều là do nguyên nhân di truyền, trừ phi đột biến như một thể loại biến chủng bằng không thật chẳng cần ai lo lắng thêm.
Thấy Mạnh Hoài An vẫn chau mày, Chân Hề đưa tay nhéo gò má hắn, cười nói: “Mặt ủ mày ê làm gì? Ta mỗi ngày vẫn ăn được, ngủ được, đọc sách không gián đoạn, thân thể không gầy, tóc cũng không rụng, ngươi còn lo lắng gì chứ?”
Nàng vươn ngón tay ngọc nhỏ dài, điểm điểm lên sách vở trước mặt hắn: “Tiếp tục đọc sách đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play