Hắn xưa nay vẫn thường nghe Chân Hề nói: "Súc sinh không hiểu chuyện, cùng súc sinh so đo chẳng khác nào tự hạ thấp mình. Nhưng nếu ngay cả súc sinh cũng chẳng để ai vào mắt, vậy thì kẻ đó càng đáng phải trả giá lớn hơn."
Con mèo kia chẳng phải là của Mạnh Chiêu Nhã hay sao? Chính nó đã hại chết Tiểu Phi, hắn đương nhiên không thể không cùng Mạnh Chiêu Nhã tính toán một phen.
Bên hồ rải rác toàn đá vụn, hắn dùng đá làm đạn bắn sẽ chẳng ai hoài nghi. Đá có thể làm thương cánh chim sẻ nhưng lại chẳng lưu lại dấu tích trên thân mèo. Việc Mạnh Chiêu Nhã cảm thấy đau trước khi rơi xuống nước... khi ấy nàng vội vàng đuổi theo mèo, ai biết nàng có còn nhớ rõ hay không?
Cho dù có nhớ cũng chẳng hề chi. Không ai thấy hắn xuất hiện. Trong hầu phủ thậm chí không mấy ai nhớ đến sự tồn tại của hắn, lại càng không ai có thể liên tưởng đến hắn được.
Mạnh Hoài An nghĩ rõ mọi đường lui, sau đó tìm một mảnh đất mềm, đào đại hai cái, đem thi thể Tiểu Phi chôn vào, lấp đất lại cho gọn ghẽ.
Ban đầu hắn vốn định tiện tay vứt ở đâu đó nhưng lại sợ bị Chân Hề phát hiện. Tuy xác suất ấy rất nhỏ nhưng hắn vẫn không muốn mạo hiểm.
Chuyện Mạnh Chiêu Nhã rơi xuống nước đã dấy lên một trận sóng gió nho nhỏ trong hầu phủ, đến cả Chân Hề đang “ru rú trong phòng” cũng nghe được ít nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play