Hạ ma ma nghe Chân Hề nói xong, sắc mặt lập tức đại biến. Bà vốn tưởng chỉ cần tìm được con mèo mang về là xong, nào ngờ vị biểu tiểu thư này lại không chịu thuận theo.
Chẳng qua chỉ là một kẻ ăn nhờ ở đậu vậy mà dám kiêu ngạo đến thế, không biết ai cho nàng lá gan lớn như vậy.
Nụ cười vốn gắng gượng nơi khóe miệng Hạ ma ma dần dần tiêu tán, bà cụp mắt:
“Biểu tiểu thư, nhị tiểu thư thân thể vốn yếu ớt, sợ là không tiện đến đây. Con mèo kia tuy có chút nghịch ngợm nhưng nô tỳ thay nó dập đầu nhận lỗi. Mong ngài đại nhân đại lượng, cũng chớ chấp nhặt với một con súc sinh.”
Lời này chẳng phải bắt đầu ép nàng lùi bước rồi sao?
Chân Hề khẽ cong môi cười, dáng vẻ ôn hòa như thể chẳng nghe ra hàm ý trong lời nói, giọng mềm nhẹ:
“Ta nào có chấp nhặt với súc sinh. Ta chẳng qua muốn hỏi cho rõ, một con súc sinh không hiểu chuyện chẳng lẽ không nên dạy dỗ? Nếu người nuôi nó còn chẳng biết dạy bảo để nó tùy tiện gây họa cho người, thì chẳng phải kẻ đó còn không bằng súc sinh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT