Sau khi lặng lẽ tránh khỏi vòng vây, Chân Hề liền thu liễm tâm tình yên lặng xem trò vui.
Tuy rằng nguyên nhân mâu thuẫn giữa bọn họ xuất phát từ nàng nhưng nếu là người biết rõ tiền căn hậu quả thì đều minh bạch nàng vô tội. Mỗi ngày nàng đều giam mình trong viện chưa từng bước ra nửa bước, thế mà cũng có thể chọc đến những kẻ này, quả thật khiến người ta dở khóc dở cười.
Mạnh Hoài Bân vốn chướng mắt việc Mạnh Hoài Húc nói chuyện với Chân Hề nhất là giọng điệu mang theo ba phần ngả ngớn kia, như thể nàng đã là vật trong tay hắn, muốn lấy liền lấy được.
Từ sau khi hắn quỳ trước mặt tổ mẫu cầu thân bị cự tuyệt, tuy không nhắc lại chuyện này nhưng vẫn thường xuyên lui tới Phong Hòa viện, dùng hành động thể hiện quyết tâm.
Sau đó không lâu tổ mẫu lại gọi hắn tới một lần. Lời bà nói khi ấy hắn đến nay vẫn nhớ rõ ràng.
“Hoài Bân, ngươi đừng tưởng cứ làm vậy là có thể chọc giận tổ mẫu. Tổ mẫu sớm đã nhìn thấu Hề nha đầu cùng tiểu tử Hoài An kia thân cận vô cùng, nàng đối với ngươi có tâm tư gì tổ mẫu cũng biết. Dẫu cho nàng không để vào mắt kẻ vô dụng kia cũng tuyệt chẳng nhìn tới ngươi đâu!”
Lúc đó hắn chỉ trầm mặc nhưng sau khi hồi phủ vẫn một mực làm theo ý mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play