Mạnh Hoài An luyện chữ vô cùng chuyên chú.
Khi hắn vừa mới học nói đã được mẫu thân dạy đọc sách, nhận chữ. Về sau lớn thêm một chút mới biết, bình thường hài tử chưa tới tuổi, người trong nhà cũng chưa vội dạy vỡ lòng, nhưng hắn khi còn chưa đi vững đã có thể đọc "Tam Tự Kinh" lưu loát.
Hiện giờ nghĩ lại, chỉ sợ mẫu thân khi ấy đã biết bản thân không còn nhiều thời gian, mới vội vàng dạy hắn sớm như vậy.
Hắn học viết cũng là mẫu thân nắm tay chỉ dạy từng nét một. Trong phòng hắn hiện vẫn còn giữ một bản chữ mẫu của mẫu thân để lại, chữ hắn rất giống với chữ của mẫu thân.
Từ sau khi mẫu thân qua đời, hắn liền lén tránh Thang ma ma, cầm bút lông chấm nước, luyện chữ trên mặt đất. Lúc mẫu thân còn sống, bọn họ đã sớm cơ hàn, sau khi nàng mất, ngay cả giấy cũng không có để dùng. Nhưng hắn không nỡ bỏ, ngày ngày vẫn kiên trì luyện chữ, bởi vì đây là điều mẫu thân dạy hắn, là chút liên hệ hiếm hoi còn sót lại giữa hắn và nàng.
Nhìn nét chữ của mình không những không bị tụt lùi, trái lại còn tiến bộ hơn trước, lòng hắn vui mừng khôn xiết. Đợi đến khi viết kín một mặt giấy, hắn liền ngẩng đầu nhìn về phía Chân Hề, mặt đầy chờ mong.
Chân Hề ban đầu không muốn luyện chữ nữa, cầm lấy quyển sách đang đọc, thỉnh thoảng liếc nhìn Mạnh Hoài An. Thấy hắn viết xong, nàng mới buông sách, đứng dậy đi đến bên cạnh hắn, cúi đầu nhìn kỹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play