Trình Tam vội vàng bẩm: “Là Thôi cô nương bên kia sai người đưa lễ vật tới.”
Cù Hoài An khẽ nâng mắt nhìn, vừa vặn bắt gặp ánh mắt Chân Hề đang nhìn lại. Tuy nàng lập tức cúi đầu nhưng trong lòng hắn vẫn không khỏi khẽ động - hình như đã từng gặp qua nàng.
Hắn vốn trí nhớ rất tốt, người từng gặp qua hiếm khi quên mất. Chỉ cần suy nghĩ đôi chút liền nhớ ra: nàng chính là người hôm nọ ngã giữa đường gần chùa Hoàng Giác, được Thôi Phương Phỉ cứu giúp. Khi ấy hắn chỉ liếc mắt một cái, không để tâm, cũng không can dự thêm.
Cù Hoài An đối với vị tiểu thư nhà Thôi Ngự sử không có hứng thú nhưng quan hệ với Thôi Ngự sử rất thân thiết. Gần đây lại đang điều tra một vụ trọng án, đối với người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Thôi Phương Phỉ, hắn không tránh khỏi nhiều thêm một tầng đề phòng.
Hắn thản nhiên nói: “Ừm. Vậy mang tới đây.”
Trình Tam có phần kinh ngạc nhưng không chậm trễ, đang định xoay người nhận lấy hộp đồ ăn trong tay Chân Hề, chợt nghe Cù Hoài An nhàn nhạt phân phó: “Để nàng tự mang vào.”
Bước chân Trình Tam khựng lại, ngẩn người rồi mới quay đầu hướng ra cửa sân gọi: “Chi Hạ cô nương, còn không mau lại đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play