Chân Hề trộm liếc mắt nhìn, thấy tiểu cô nương trước mắt tựa hồ bị câu chuyện của chính nàng làm cảm động… Không, chẳng bằng nói là bị chính nàng tự mình bịa đặt mà cảm động, Chân Hề mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
Ít nhất trong đoạn thời gian này, nàng sẽ không bị vạch trần.
Nàng vốn không dám hy vọng có thể lừa dối cả phụ mẫu của tiểu cô nương này, chỉ cần giờ phút này có thể tạm thời nương nhờ, tìm được chốn an thân đã là đủ rồi. Vừa rồi nàng đã lặng lẽ dò xét, trên người thật sự không có lấy một vật gì, đúng là nghèo túng đến mức không còn gì cả. Trước hãy vượt qua giai đoạn khó khăn này, những việc khác để sau rồi tính.
Thôi Phương Phỉ cố nén không rơi lệ, chỉ dịu giọng hỏi: “Ngươi tên gọi là gì?”
Chân Hề đáp: “Dân nữ tên Dương Thúy Hoa.”
Thôi Phương Phỉ chớp chớp mắt ngập ngừng: “Ngươi có nguyện ý lưu lại bên cạnh ta hầu hạ không?”
Nàng quả thật bị quá khứ bi thương của nữ tử trước mặt làm xúc động. Thấy nàng vì một thư sinh phụ bạc mà buồn đau, trong lòng lại nhớ đến chính mình - cũng vì một nam tử tài mạo song toàn mà đêm đêm tơ tưởng, trằn trọc khó yên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play