Kỳ thực Chân Hề không nghĩ mình sẽ chết sớm như vậy. Nàng biết sau khi chết, phần nhiều vẫn có thể sống lại nhưng trong lòng không khỏi ôm đôi chút áy náy với Hoài An. Bởi vậy nàng vốn định chờ thêm một thời gian nữa rồi mới chết.
Chỉ là chuyện đời lại không như người toan tính. Xem ra nàng ngay cả mười năm Vĩnh Thuận cũng không sống đến nơi.
Thấy Chân Hề lấy cái chết uy hiếp, ban đầu Đường Tĩnh ngẩn ra nhưng nghĩ đến tính tình của Sầm thị, liền cười lạnh:
"Sầm thị, ngươi thấy bản vương từng bị người uy hiếp bao giờ chưa? Ngươi cho rằng màn diễn này có thể khiến bản vương buông tay?”
Chân Hề tay cầm trâm hết sức ổn định. Nàng đã chết ba lần, mỗi lần đều chẳng có gì dễ chịu, có điều lần đầu quá đỗi thống khổ, nên hai lần sau đối với nàng mà nói cũng chẳng tính gì.
“Vương gia, không ngờ ngài lại chán ghét ta đến mức này, thậm chí không phân phải trái mà nhất định muốn gán cho ta tội tư thông vụng trộm.” Nàng nhẹ giọng cười, “Muốn ta chết, ngài cứ nói thẳng là được, cần gì phải làm ra những chuyện tổn hại đến thanh danh phủ Triệu vương như thế?”
Đường Tĩnh khẽ nhíu mày, ánh mắt đột nhiên chuyển về phía Hoài An đang ngã dưới đất. Hắn cố gắng trấn định, giữ gương mặt bình thản, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi Sầm thị nửa phần khiến Đường Tĩnh càng thêm khẳng định giữa hai người có tư tình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play