Nàng quả thực bị dọa đến ngẩn người. Vốn tưởng Hoài An nhiều lắm là ép nàng nhận lấy, nào ngờ hắn lại thật sự đập vỡ.
Nàng theo bản năng lui về sau nửa bước. Dáng vẻ Hoài An lúc này khiến nàng cảm thấy có chút xa lạ.
Mà sau khi vòng ngọc vỡ nát, Hoài An lặng lẽ nhìn mảnh vỡ trên đất hồi lâu rồi ngẩng đầu, trên mặt đã mang theo nụ cười như thường, như thể chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra, hắn nói: “Hề biểu tỷ đến xem văn chương ta viết đi. Tiêu tiên sinh vẫn khen ta viết rất khá, văn từ cũng ngày một lưu loát.”
Từ nhỏ hắn đã được mẫu thân dạy đọc sách luyện chữ, tuy giữa chừng có lúc bỏ dở nhưng trời sinh thông tuệ, sau lại được Chân Hề dạy thêm gần một năm, bù đắp được rất nhiều. Hơn nữa có Tiêu tiên sinh chỉ dạy, văn chương hắn viết ra giờ đây đến Tiêu tiên sinh cũng phải khen không dứt lời.
Tiêu tiên sinh từng nói sang năm có thể nhờ biểu ca hắn tiến cử, đưa hắn nhập học Quốc Tử Giám. Chỉ cần ở đó biểu hiện đủ tốt liền có thể trực tiếp dự thi Hội, khỏi cần trải qua từng bước khảo thí thông thường. Mà với hắn, muốn nổi bật ở Quốc Tử Giám cũng không khó.
Tuy gia tộc xuất thân võ tướng nhưng hắn lại không có thiên phú với võ nghệ, bắn tên tạm được còn luyện võ thì thật sự vụng về. Nghĩ đến bản thân hiện tại là biểu đệ của biểu ca, hoàn toàn có thể dựa vào đó mà được ấm tập chức vụ. Nhưng những chức vụ ấy phần nhiều là chức suông, hắn không thích, bèn quyết tâm theo con đường khoa cử.
Chân Hề lấy lại bình tĩnh, đến gần hắn xem văn chương. Tuy tinh thần còn chưa hoàn toàn an ổn nhưng nàng vẫn tỉ mỉ đọc qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play