Chân Hề tự biết, thân là kẻ mắt mù, miệng câm, tay chân lại tàn tật, ngày tháng tất nhiên chẳng thể yên ổn. Nhưng nàng mới rơi vào hoàn cảnh này chưa lâu, cái gọi là “không dễ sống” kia nay mới dần dần hiển hiện trước mắt.
Việc ăn cơm đã khiến nàng luống cuống tay chân, kế đó trăm điều bất tiện cứ thế nối tiếp mà đến.
Trước hết là việc đi nhà xí. Hai tay nàng đều mang thương tích, lại không nhìn thấy gì, đành phải để nha hoàn dìu đi đến cung phòng. Đai lưng cũng là người khác giúp nàng tháo, quần áo là người khác thay, nàng hiểu rõ không thể tránh khỏi, đành lấy vẻ mặt lãnh đạm làm giáp che thân.
Đến khi tắm rửa, tình cảnh cũng chẳng khác là bao. Tay bị thương không thể chạm nước, suốt cả quá trình đều phải nhờ người khác lau rửa. Dù sao nàng không thấy được, lại chẳng nói ra lời, phản kháng cũng vô phương, đành xem như không biết gì.
Chờ đến khi nằm xuống giường, Chân Hề đã mệt mỏi đến cực độ, vừa đặt lưng chưa bao lâu liền thiếp đi.
Sáng hôm sau, nàng tỉnh lại rất sớm nhưng chỉ lười biếng nằm đó, không vội rời giường. Kỳ thực nàng rất muốn cứ nằm mãi như vậy. Trong tình cảnh thân thể như hiện tại, chỉ có khi nằm xuống, nàng mới có được một chút ảo giác rằng mình vẫn còn mạnh khỏe.
Trong phòng chợt vang lên tiếng động, Chân Hề nghe thấy có người ở mép giường hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT