Ngày thứ hai, Mạnh Hoài An liền mang theo Lương Mộc dậy từ sáng sớm chờ Vương Hoành rồi theo hắn đi gặp tiên sinh.
Vương Hoành vốn là gã sai vặt từng theo Mạnh Thế Khôn ghé qua Phong Hòa viện một lần, tuổi tuy không nhỏ nhưng bộ dạng lại không giống người đàng hoàng. Mạnh Hoài An vốn đã chẳng ưa ánh mắt y nhìn mình, trong đó không có lấy một phần kính trọng đối với chủ tử.
Nhưng hắn hiểu bản thân nhất định phải nhẫn nhịn.
Ngày ấy Chân Hề vì nghĩ đến việc Mạnh Hoài An không biết sẽ chung đụng cùng vị tiên sinh kia ra sao nên tâm trí rối loạn, làm gì cũng không tĩnh tâm được, bèn dứt khoát dồn tâm trí vào việc luyện chữ.
Tối hôm ấy thấy Mạnh Hoài An tươi cười hưng phấn trở về, Chân Hề rốt cuộc cũng buông được lo lắng.
“Tiêu tiên sinh tài học uyên bác lại đối nhân hiền hậu, ta thực lòng thích vị tiên sinh này.” Mạnh Hoài An thao thao bất tuyệt kể về Tiêu tiên sinh cùng nội dung học trong buổi đầu tiên.
Chân Hề mỉm cười lặng lẽ lắng nghe, sau cùng cũng khẽ cười: “Nếu Tiêu tiên sinh tốt như vậy, Hoài An phải cố gắng học cho tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT