“Ừ, nhưng chuyện lần này tôi nghe nói, mấy người sao có thể lỗ mãng như vậy, không thể dẫn nhiều người chút quay lại?”
Tần Sương nhìn đối phương, giống như dạy dỗ con gái mà dạy dỗ mình cũng cạn lời.
Sớm biết như vậy, lúc trước đã không làm rồi, ít nhất gặp lại, cũng sẽ không xấu hổ như vậy.
Quả nhiên nghiệp mình tạo ra thì phải tự mình chịu đựng.
“Cái kia, chuyện đã qua, dù sao đã như vậy, anh có thể đừng dạy dỗ tôi nữa hay không? Hơn nữa tôi mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, anh cũng trở về nghỉ ngơi đi!”
Tần Sương dứt lời, nhanh nhẹn chui vào ổ chăn.
Chỉ cần mình không xấu hổ, xấu hổ chính là người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play