Hai người vừa nghe cô không có nhà, nhất thời xấu hổ nói: “Xin lỗi, khiến cậu buồn lòng rồi.”
“Đừng ngại, tuy rằng bọn họ không còn, nhưng lúc còn sống rất yêu tôi, cho nên không cần để ý.”
Thấy cô không có cảm xúc gì, Mục Nghiệp Kiêu và Vu Viên Viên mới yên tâm.
Sau đó Mục Nghiệp Kiêu khiêng một cái hành lý, Tần Sương khiêng hai cái, Vu Viên Viên cầm đồ mua của hợp tác xã cung tiêu về bên máy kéo.
Đại đội trưởng thấy thân thể Tần Sương nhỏ như vậy, lại có thể khiêng lên hai cái bao lớn, trong nháy mắt mất bình tĩnh.
Nghĩ thầm, đây còn là cô gái sao?
Ngay cả bốn người đàn ông trở về cũng có vẻ khiếp sợ. щ (???) щ, Sức lực sao lại lớn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT