Chỉ tiếc rằng mấy trăm năm trôi qua, chân tích của đại sư Dư Bạch còn lưu lại trên đời đã vô cùng hiếm hoi. Dù có tồn tại thì cũng không rõ rơi vào tay ai, cất giữ nơi nào.
Có thể nói, giá trị của tranh do đại sư Dư Bạch lưu lại, dùng chữ vô giá để hình dung cũng không hề khoa trương!
Có thể được ngồi dự yến trong cung hôm nay, ai chẳng phải người học rộng hiểu nhiều, tất nhiên đều yêu thích phong nhã, đặc biệt là những kẻ mê tranh thành tật, khi nhìn thấy bức họa mà Tấn Vương dâng lên, ánh mắt đều sáng rực, không sao dời nổi.
Bọn họ tuổi tác đã cao, ngày thường dù có mỹ nhân vạn vẻ trước mắt, cũng là lực bất tòng tâm... Nhưng bức họa này thì khác, thật sự khiến lòng họ rung động!
Nếu là ngày thường, biết có chân tích của Dư Bạch đại sư xuất thế, tất sẽ tìm trăm phương ngàn kế để có được. Dù là đang đặt tại Tấn Vương phủ thì họ cũng không ngại dày mặt đến xin cầu.
Tiếc rằng hôm nay bức họa ấy là lễ vật Tấn Vương dâng lên mừng Trung thu, lại là dâng cho đương kim thiên tử! Ai còn muốn mạng mà dám mở miệng xin Hoàng đế ban thưởng?
Được chiêm ngưỡng một phen trong ngày hôm nay, cũng đã không uổng kiếp này rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT