Thật đúng là “người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra”…
Tuyết Tần khi còn ở Vương phủ cũng từng được sủng ái một thời. Nhưng sau chuyện năm đó, giữa nàng và Hoàng thượng xuất hiện vết rạn, nàng nhiều lần lạnh nhạt, từ chối hoàng ân. Nếu không vì vậy, với gia thế của nàng, lẽ ra đã là phi vị chứ chẳng phải dừng ở bậc tần.
Chuyện đó, chung quy là Hoàng thượng có lỗi với nàng.
Những năm qua, Hoàng thượng luôn giữ một phần áy náy với Tuyết Tần, hầu như không từ chối bất kỳ yêu cầu nào của nàng.
“...Vậy thì để Lương phi hỗ trợ Lưu Quý phi vậy.”
Tuyết Tần cúi người hành lễ: “Tạ ơn Hoàng thượng.”
Nàng chẳng bận tâm người khác nghĩ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT