Nếu Thẩm Chi Niên nói không phải, thì lời cầu xin lúc nãy sẽ trở thành giả tạo; nhưng nếu nàng nói là phải, thì chẳng khác nào tự thừa nhận trong lòng đã không còn đế vương.
Câu hỏi này nếu trả lời không khéo, thì chẳng khác nào tự đưa mình vào chỗ chết.
Nhưng hình tượng mà Thẩm Chi Niên luôn giữ trước mặt hoàng đế là thuần khiết, lương thiện. Vậy nên nàng chỉ nhẹ nhàng cắn môi, cúi thấp đầu.
Từ góc nhìn của Nam Cung Huyền Vũ, nàng lúc này như một cánh hoa mỏng manh dễ vỡ, mang theo một vẻ yếu đuối đến tận cùng.
“Thiếp chỉ muốn làm hoàng thượng vui lòng, nhưng lại không muốn nói lời trái lòng mình để rồi trong lòng khó chịu… Cho nên… thiếp chỉ có thể nói thật. Nếu có điều gì mạo phạm, mong hoàng thượng tha tội…”
“Thiếp yêu hoàng thượng sâu đậm, nếu hoàng thượng sủng hạnh những phi tần khác, đương nhiên lòng thiếp sẽ buồn khổ…”
“Nhưng thiếp hiểu, hoàng thượng không chỉ là của riêng một mình thiếp, mà là của tất cả các tỷ muội trong hậu cung.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play