Thẩm Chi Niên cười tủm tỉm: "Ta hay quên lắm, chuyện xảy ra ở Lê Hoa Các hôm đó, ta cũng quên gần hết rồi. Không biết Tuyết Tần tỷ muốn cảm ơn ta chuyện gì vậy?"
Với tính cách lạnh lùng cao ngạo của Tuyết Tần, cho dù nhận ân huệ của người khác, cũng chỉ âm thầm ghi nhớ trong lòng, đợi dịp báo đáp. Những lời nặng tình nặng nghĩa, nàng ấy là người tuyệt đối không thể nói ra được.
Bị Thẩm Chi Niên truy hỏi như thế, Tuyết Tần mấy lần mấp máy môi, cuối cùng chỉ là vành tai ửng đỏ, lạnh nhạt đáp: "…Tạ ơn chính là tạ ơn."
Ngữ Mai hầu hạ bên cạnh Tuyết Tần đã lâu, luôn cảm thấy từ sau khi chủ tử bị thất sủng, liền như một pho tượng băng giá không còn sức sống. Không ngờ hôm nay, đối diện với Thẩm Chi Niên lại lộ ra vài phần hơi thở nhân tình.
Thẩm Chi Niên cũng hiểu tính Tuyết Tần, sợ chọc ghẹo quá đà sẽ làm nàng ấy bỏ chạy, liền biết dừng đúng lúc, mỉm cười dịu dàng: "Tuyết Tần tỷ khách khí quá. Nếu nói cho đúng, nên là ta cảm ơn tỷ mới phải."
"Hôm thỉnh an toàn cung, khi Giang tần gây khó dễ cho muội, là Tuyết Tần tỷ đã giúp ta giải vây."
"Lúc bên hồ cá chép trong ngự hoa viên, cũng là Tuyết Tần tỷ nhắc nhở ta rằng, có vài kẻ ngoài miệng gọi ta là tỷ muội, nhưng trong lòng lại không mong ta được yên ổn, nhờ vậy ta mới kịp đề phòng Lưu Như Yên."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play