Tận sâu trong thiên lao, mùi mốc mục nồng nặc hòa cùng tanh máu và tuyệt vọng, đặc quánh như mực tàu chưa tan.
Những giọt nước đọng trên vách đá lạnh lẽo nhỏ tí tách xuống mặt đất, tiếng động rơi trong tĩnh lặng âm u, tựa tiếng trống gõ vào lòng người, khiến người ta rùng mình ớn lạnh.
Ánh sáng duy nhất, chỉ là ngọn đèn dầu leo lét nơi chỗ ngục tốt trông coi cuối hành lang, mờ mịt lay động, kéo dài bóng dáng người trên những bậc đá trơn ướt như dẫn lối vào vực sâu vô tận.
Thẩm Chi Niên khoác một chiếc áo choàng gấm dày, mũ trùm đầu kéo thấp, che khuất hơn nửa khuôn mặt, chỉ để lộ ra chiếc cằm thanh tú xinh đẹp.
Phù Khư cầm một chiếc đèn cung nhỏ bằng lưu ly, ánh sáng ấm áp yếu ớt vừa đủ soi rõ từng bậc đá ẩm dưới chân.
Tiểu Minh Tử đi trước dẫn đường, nơi đoàn người đi qua, lính canh đều nín thở cúi đầu, không dám thở mạnh.
Càng đi vào sâu, hàn khí càng nặng, không khí cũng càng thêm bẩn đục và khó thở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play