Lâm Uyển ngồi ngay ngắn, trên người vận một thân kỵ trang dùng cho mùa thu săn bắn, tôn lên dáng vẻ dứt khoát, thanh thoát.
Trên mặt nàng vẫn giữ nụ cười dịu dàng không chê vào đâu được. Nghe xong lời hắn nói, nàng khẽ cụp mi mắt, hàng mi dài in bóng dưới mí mắt, che đi nét cười lạnh lướt qua đáy mắt.
Lại là “việc cha giao phó” ư?
Lúc hắn tới sơn trang nghỉ mát thì nói vậy, nay đi thu săn lại cũng là vì lý do ấy!
Thật tưởng nàng là một phụ nhân ngu dại, mặc hắn dỗ dành dối gạt sao?
“Phu quân lo chính sự là phải.”
Trên mặt Lâm Uyển không biểu lộ gì, ngẩng đầu lên, khóe môi cong thành nụ cười dịu dàng, giọng nói nhu thuận như nước:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play