Nàng ấy nhẹ nhàng vỗ về lưng Lâm Sương, giọng ôn nhu:
“Đừng nói nữa, nằm yên nghỉ ngơi đi.”
“Ta đi sai người mang đến cho muội một bát canh mơ ấm, giúp dịu lại.”
Lâm Uyển đứng dậy gọi nha hoàn, phân phó vài câu.
Cuộc thăm hỏi của nàng ấy, tựa như một hòn đá nhỏ rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng, tuy không dấy lên sóng gió lớn nhưng lại để lại từng vòng gợn nước lăn tăn trong lòng Lâm Sương, mãi không tan biến.
Sau khi tỷ tỷ rời đi, trong đình các vẫn vương mùi hương ngào ngạt của hoa quế, nhưng Lâm Sương không còn thấy thoải mái như khi nãy.
Nàng nhẹ đặt tay lên bụng đã hơi nhô lên, đôi mày thanh tú khẽ chau lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT