Ngay khoảnh khắc cánh cửa phòng khép lại, nụ cười ôn nhu đoan trang trên mặt Lâm Uyển liền như lớp sương mỏng bị cơn gió rét quét qua, tan biến đến vô ảnh vô tung.
Thay vào đó là một sự tĩnh lặng đến gần như lạnh lẽo, chỉ có nơi đáy mắt hạ thấp kia, cất giấu nỗi đau cuộn trào như sóng ngầm.
Nàng không lập tức rời đi mà chỉ lặng lẽ đứng bên ngoài cửa thư phòng đã đóng kín, lưng thẳng tắp như ngọc trụ, tựa như một pho tượng băng không hề mang theo hơi ấm.
Trong phòng, loáng thoáng vang lên tiếng ho nén ép của Lâm Tu, xen lẫn tiếng giở trang giấy khe khẽ.
Tiếng ho ấy, lúc trước nàng nghe còn thấy thương xót vì bệnh tật thì nay lọt vào tai nàng, chỉ thấy giả tạo, đầy toan tính.
Lâm Uyển chợt nhớ đến năm đó nàng gả cho hắn, mười dặm hồng trang, vinh hoa rợp phủ, cả thành đều ngưỡng mộ.
Nàng từng ngỡ mình đã tìm được một tấm chân tình, từ nay phu thê hòa thuận, sánh vai chốn trần ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT