Nếu gọi Tây Kinh là thành phố công nghệ tương lai, thì Long Đô chính là thành phố tôn giáo.
Người Tây Kinh khó mà hiểu được văn hóa bản địa Tân Châu coi trọng niềm tin khi sống và hậu sự sau khi chết đến mức nào.
Không, có lẽ Đàm Chiếu không phải không hiểu, mà chính vì hiểu rõ nên hắn cố tình làm như vậy.
Ôn Minh Duy dùng hết sức lực, một cái tát vang trời khiến mặt Đàm Chiếu lệch hẳn sang một bên, hai thuộc hạ phía sau cũng run theo, không dám nhìn kỹ.
Hôm nay Ôn Minh Duy không mang súng, bằng không chắc không chỉ dừng lại ở một cái tát đơn giản thế này.
Đàm Chiếu trong phút chốc nguội lạnh cơn giận đang sôi sục, không phải chưa từng nghĩ Ôn Minh Duy có thể nổi giận, nhưng Ôn Minh Duy luôn mỉm cười, nắm tay hắn, dịu dàng tựa vai, âu yếm hôn hắn, đến mức trí tưởng tượng của hắn trở nên nghèo nàn, không thể hình dung nổi Ôn Minh Duy giận dữ sẽ như thế nào.
Điều này khiến hắn có ảo giác rằng mình có thể muốn làm gì thì làm, dù hắn có làm gì đi nữa, Ôn Minh Duy nhiều nhất cũng chỉ hơi nhíu mày, nói "lần sau đừng như thế nữa".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play