Sáng hôm sau, Ôn Minh Duy tỉnh dậy trong vòng tay của Đàm Chiếu.
Dù không phải cố ý—
Anh bị ôm như gối ôm, mái tóc dài đen nhánh xõa đầy trên đầu giường, một nửa còn bị đè dưới vai Đàm Chiếu khiến anh không thể cử động.
Anh kêu một tiếng: “Đàm Chiếu.”
“...Hửm?”
Tên đầu sỏ phản ứng theo thói quen trở mình, tay vẫn không buông, hình như còn muốn đổi "gối ôm" sang bên kia. Mãi đến khi cảm giác nặng nề không đúng, Đàm Chiếu mới chậm rãi mở mắt: “Ôn Minh Duy.”
Bốn mắt nhìn nhau, Đàm Chiếu thoáng xấu hổ, chào hỏi: “Anh tỉnh rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT