Vương Diễm Hồng cùng mấy cô gái thanh niên trí thức mới đến rưng rưng nước mắt nhìn theo hai người, khi bản thân còn đang cầm cuốc cuốc đất đến trầy tay chảy máu thì Tào Lộ và Văn Thanh đã ngồi trong lớp học khác, chuẩn bị thành cán bộ y tế. Việc này không ai trong thôn dị nghị. Ai mà không biết lớp đào tạo bác sĩ không phải ai muốn vào là được? Cả hai đều từng cứu người từ tay tử thần, đương nhiên là lựa chọn thích hợp nhất.
Trên chuyến xe vào thành, Tào Lộ cuối cùng cũng hỏi ra điều cô và Hứa Trường Xuân đều tò mò: vì sao Văn Thanh biết y thuật mà trước đây chưa từng nói qua? Ngay cả khi Tào Lộ từng nói mình có chút hiểu biết về y, cô cũng không đính chính hay chia sẻ, còn để mặc Tào Lộ kê đơn thuốc cho cô điều dưỡng thân thể?
Văn Thanh chỉ nhẹ nhàng đáp: “Tôi học y từ ông ngoại, tiếc là chưa học xong thì ông mất. Tôi chỉ có thể xem mình như người học việc, hơn nữa làm nghề y thì không tự chữa cho bản thân, bác sĩ chân chính mấy ai tự kê đơn cho mình đâu?”
Chuyện cô học y từ ông ngoại đúng là thật, chỉ có điều đó là chuyện của kiếp trước. Từ nhỏ Văn Thanh đã có trí nhớ rất tốt, ông ngoại cô chỉ cần đọc hai lần bài thuốc là cô đã thuộc lòng. Nhận ra cháu mình có thiên tư, ông liền thu nhận cô làm học trò nhỏ tuổi nhất. Khi mới lên bốn, còn chưa hiểu sự đời, Văn Thanh đã bắt đầu tự học bằng sách thuốc, nghe qua có ai tin được không?
Văn Thanh khi còn nhỏ không có thời gian để chơi đùa hay rong chơi như những đứa trẻ khác. Mẹ cô luôn mong con gái có thể học được một chút âm nhạc, vũ đạo và võ thuật, ít nhất cũng phải có vài kỹ năng khiến người khác phải trầm trồ. Ông ngoại lại kỳ vọng cô có thể kế thừa toàn bộ y thuật mà ông tích lũy cả đời. Ông bà nội thì hy vọng cô theo nghiệp của hai người, trở thành một phiên dịch viên giỏi giang.
Vì vậy, thời thơ ấu của Văn Thanh gần như không còn là thời thơ ấu nữa. Cô phải học quá nhiều thứ. Tới lúc tốt nghiệp tiểu học, cô đã có thể bắt mạch, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể kể được một loạt triệu chứng bệnh lý. Ba cô khi đó bắt đầu không vui — y thuật của ông ấy chẳng lẽ không ai kế thừa? Con trai thì còn nhỏ, nhưng con gái… cũng có thể chứ?
Vậy là Văn Thanh bắt đầu vừa học bắt mạch bằng tay trái, vừa luyện tập phẫu thuật bằng tay phải, làm quen với từng phương pháp cấp cứu như thể đã học từ trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT