“Cô xuống nông thôn là để lao động, mỗi tháng còn nhận tiền, chẳng phải là ăn không ngồi rồi à? Cô cũng đâu phải tiểu thư nhà tư bản, chẳng lẽ không cần làm việc mà vẫn muốn được tính công điểm sao?”
Vốn đang vui vẻ, Văn Thanh vừa nghe mấy lời đó liền cụp môi xuống, lạnh nhạt đáp:
“Thanh niên trí thức Vương, sao cô lúc nào cũng có thành kiến với tôi vậy? Mẹ tôi lo tôi ở dưới này có chuyện gì nên mỗi tháng đều gửi tiền cho tôi mang theo một ít. Người thân trong nhà chỉ cần biết tôi vẫn bình an là mẹ tôi sẽ yên tâm. Nhà họ đều là người có công việc đàng hoàng, chẳng ai rảnh rỗi đi tham tiền của tôi cả! Còn nữa, thanh ni�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.