Lần chia lương thực thứ hai thường diễn ra trước Tết. Mỗi hộ gia đình sẽ căn cứ vào số công điểm còn lại sau đợt chia đầu tiên để tính toán. Nếu còn dư công điểm thì có thể đổi lấy thêm lương thực, thịt heo, hoặc đổi thành tiền mặt. Đây cũng là cơ hội duy nhất trong năm để dân trong thôn có được chút tiền mặt.
Những gia đình đông lao động thì khả năng kiếm được tiền sẽ cao hơn, vì thế dân quê luôn mong muốn sinh được con trai. Suy cho cùng, con trai lớn lên vẫn là lao động chính trong nhà, còn con gái lớn lên lại trở thành người nhà khác, thời gian giúp đỡ cha mẹ ruột cũng không được bao lâu.
Sau khi chia lương thực xong, Hứa Trường Xuân chỉ vào một đống nông cụ phía sau rồi hào sảng bảo mọi người dùng xe cút kít để chở bao tải về. Chỉ có hai chiếc xe cút kít, năm bao tải chất lên đã nặng trịch khiến mấy thanh niên con trai loạng choạng đẩy đến nghiêng ngả. Mấy cô gái liền nhanh chóng chạy tới hỗ trợ từ phía sau, trong phút chốc ai nấy đều có chút luống cuống, không biết xoay xở thế nào cho ổn.
Văn Thanh không vội vã đuổi theo, cô cố tình chậm lại một bước, đợi đến khi Hứa Trường Bình đi khỏi rồi mới bước lên. Lúc này, Hứa Trường Xuân khóa cửa kho lúa lại, sau đó mới mở lời:
“Đại đội trưởng, sáng mai tôi muốn lên huyện để lấy đồ mẹ tôi gửi tới. Có cần viết giấy giới thiệu không ạ? Tôi có thể phải ở lại đó một đêm, nhưng không rõ bên nhà người thân có chỗ nghỉ không. Có lẽ tôi sẽ phải nghỉ tạm ở nhà khách. Còn nữa, chúng tôi đi lên huyện bằng cách nào vậy ạ?”
Hứa Trường Xuân quay sang nhìn Văn Thanh, cười rồi đáp:
“Sáng sớm mai ở ngã ba sẽ có xe lừa đi về phía thị trấn. Hầu hết đồ đạc đều có thể mua được ở Hợp tác xã Cung Tiêu trong thị trấn. Khoảng sáu giờ rưỡi xe sẽ xuất phát, chỉ có một chuyến duy nhất thôi. Người đánh xe là bác họ của tôi, mọi người cứ gọi là ông Hứa cũng được. Mỗi chuyến hai phân, đi về là bốn phân. Những thứ còn lại không cần lên huyện mua đâu, ngay trong thôn cũng có đủ. Bàn ghế thì đến đầu thôn phía tây tìm Hứa Trường Lâm, anh ấy làm nghề thợ mộc. Bên cạnh nhà anh ấy có hộ gia đình làm rổ rá, chiếu cói, màn trúc... Mấy thứ đó cứ đến đó mua là được. Tất cả đều là sản phẩm tự làm trong thôn, không tính là đầu cơ trục lợi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT