Việc này khiến cô hoàn toàn bối rối. Rõ ràng còn đang mơ tưởng coi Vệ Hạo là đối tượng kết hôn, định bụng nếu cần thì theo anh ấy đi điều chuyển luôn cho rồi. Nhưng mà Tào Lộ thật sự không muốn tới tỉnh Quảng, mặc dù cô biết nơi đó khoảng chục năm nữa sẽ bắt đầu trỗi dậy với một thế lực mới.
Nhưng bây giờ mà theo Vệ Hạo đi thì chẳng khác gì tự đày mình vào mười năm khổ hạnh. Tào Lộ cảm thấy mình không ngu đến mức đó.
Cuộc sống ở thủ đô cô mới bắt đầu thích nghi được. Vất vả lắm mới có được một ký túc xá riêng, lại còn có thể dựa vào tay nghề của mình mà đứng vững trong khoa Trung y. Bảo cô rời bỏ tất cả, đi theo Vệ Hạo vào mười năm chịu khổ, cô không cam lòng.
Tuy nhiên, khi Tào Lộ khắp nơi tìm kiếm một người đàn ông để dựa dẫm thì mới cay đắng nhận ra: cô đã đánh giá quá cao năng lực của bản thân.
Thân phận từng là thanh niên trí thức đi xuống nông thôn thì ở thủ đô chẳng đáng gì cả. Những gia đình thật sự có địa vị và thân phận sẽ không bao giờ chấp nhận một người như cô – môn không đăng, hộ không đối – làm con dâu.
Bi kịch hơn nữa là: cho dù đã bị điều đi nơi khác, Vệ Hạo vẫn là người đàn ông có điều kiện tốt nhất mà cô từng gặp. Tào Lộ trong phút chốc rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Thật ra, cô chưa từng suy nghĩ xem Vệ Hạo có nhìn trúng mình hay không. Mà nói thẳng ra thì, Vệ Hạo căn bản không thèm để mắt tới cô, thì có phiền não cũng chỉ là uổng công!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT