Vệ Hạo không có thời gian tiễn ba cụ về tận tỉnh Nam, nên Vương Thành Tài và Tôn Khiết xin nghỉ làm để đưa họ về. Nhân tiện, họ cũng mang theo Tiểu Quả Nho đi thăm ông nội.
Tôn Khiết cũng không nghĩ đến chuyện về tỉnh Nam để thăm hỏi cha mẹ nữa. Cô đã hoàn toàn thất vọng với gia đình đó rồi.
Vệ Hạo và Văn Thanh cùng nhau đưa Văn Đống về quê. Ban đầu Văn Thanh vốn không định đi, nhưng cô lại có chút không nỡ xa Văn Đống. Cô luôn cảm thấy nhà họ Văn không phải nơi thích hợp để Văn Đống lớn lên. Thế nhưng, Văn Đống vẫn cần được ở bên cha mẹ ruột.
Văn Thanh nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn quyết định cùng đi một chuyến, xem thử tình hình nhà họ Văn ra sao. Nếu thấy cuộc sống của Văn Đống không ổn lắm, cô sẽ tìm cách đưa thằng bé ra khỏi đó.
Diệu Diệu tạm thời được giao cho ba vị trưởng bối đưa về tỉnh Nam. Cô bé và ba người lớn này cũng sống khá hòa thuận, hơn nữa Diệu Diệu cũng có thể tách khỏi Văn Đống trong thời gian này. Cuộc sống ở tỉnh Nam tương đối ổn định, cũng tốt cho sự phát triển của trẻ con.
Hai đứa nhỏ quyến luyến không nỡ rời nhau. Văn Thanh bận rộn một ngày, tất nhiên không chỉ đơn giản là nặn một mẻ sủi cảo. Cô còn làm rất nhiều kẹo và bánh ngọt để Diệu Diệu mang về tỉnh Nam ăn dần.
Những gia đình nhờ quen biết với nhà của Vệ Thục Trân lại được hưởng ké, kẹo trái cây và mạch nha Văn Thanh làm còn ngon hơn cả kẹo mua ngoài chợ. Đám trẻ con sau khi nếm thử đều tấm tắc khen tay nghề của chị Văn Thanh đúng là đỉnh. Trong mắt người ở đoàn văn công, Văn Thanh ban đầu chỉ là một cô gái nhỏ, vậy mà giờ ai nấy đều phải công nhận cô là người đảm đang và hiền hậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play