Kết quả cho thấy Văn Thanh không bị xâm hại, chỉ là bị bắt cóc rồi bị ném lên núi, vì lạnh mà phát sốt.
Tào Lộ nghe tin liền vội vã chạy tới. Khi nghe bác sĩ thông báo tình hình, trong lòng cô ta lại bỗng thấy... hơi tiếc.
Nếu Văn Thanh thật sự bị làm nhục, liệu có phải Vệ Hạo và người nhà họ Vệ sẽ không chấp nhận cô ấy nữa? Mối quan hệ thân thiết giữa Văn Thanh và Vệ Hạo cũng sẽ không còn cơ hội tiến xa?
Tào Lộ bỗng dưng cảm thấy bản thân thật đáng sợ. Chính cô cũng không hiểu vì sao trong đầu mình lại nảy sinh những suy nghĩ đáng sợ đến vậy? Sao có thể có ý nghĩ nguyền rủa một cô gái như thế chứ?
Thấy Văn Thanh chưa tỉnh, Vệ Hạo rời đi, Tào Lộ cũng vội vàng tìm cớ rút lui. Cô sợ nếu còn ở lại trong phòng bệnh nữa thì sẽ làm ra chuyện gì không hay mất.
Sau khi xác nhận Văn Thanh không sao, Tôn Khiết mới khuyên được tất cả người lớn và Vệ Thục Trân về trước. Văn Đống thì lại khác, cậu nắm chặt tay chị gái đang nằm trên giường bệnh, kiên quyết không buông, cứ khăng khăng đợi đến khi chị tỉnh lại mới yên tâm rằng chị mình còn sống. Cậu cứ khóc lóc nói rằng chị đã chết rồi, y như bác cả vậy!
Tôn Khiết thật sự không biết phải làm sao. Sợ làm Văn Đống xúc động mạnh, cô chỉ còn cách dỗ dành cậu đi sờ mặt Văn Thanh, để cảm nhận được làn da vẫn còn ấm. Sau đó, cô lại bảo cậu bắt chước Giáo sư Thích, sờ thử mạch tay chị gái, xác nhận vẫn còn đập. Nhờ thế mới tạm thời trấn an được Văn Đống. Nhưng thằng bé vẫn cương quyết không chịu rời khỏi phòng bệnh, Tôn Khiết đành để cậu ở lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT