Dù khoảng cách không xa, trời lại đang mưa tuyết mù mịt, Vệ Thục Trân muốn gọi xe đưa cô đi, nhưng Văn Thanh nhất quyết từ chối.
Hôm đó tài xế vừa mới nghỉ Tết, bị gọi đi cô chắc chắn cũng thấy áy náy. Dù tuyết rơi, nhưng đường không xa, Văn Thanh nghĩ đi bộ là được. Vệ Thục Trân thấy cô nói có lý nên cũng đồng ý, chỉ dặn đi đứng cẩn thận.
Vệ Hạo đêm Giao thừa ngủ lại trong quân doanh. Sáng mùng Một, anh cùng Vương Thành Tài đi chúc Tết người quen. Lịch ghi âm của đài radio lại không cố định, còn tùy xem bài ca lúc nào thuận lợi thì làm, nên không thể sắp xếp rõ ràng.
Chính vì vậy, không ai nghi ngờ từ lúc đi cho đến bảy, tám giờ tối vẫn chưa thấy Văn Thanh quay về.
Buổi sáng, Vệ Thục Trân không dám chắc khi nào Văn Thanh ghi âm xong, nên cũng không dặn chờ Vệ Hạo đến đón. Giờ thấy vẫn chưa về, bà mới gọi điện hỏi đài thì mới vỡ lẽ: Văn Thanh đã rời khỏi đó từ đầu giờ chiều!
Việc ghi âm diễn ra rất thuận lợi. Sau bữa trưa, chỉ cần ghi lại một đoạn lưu trữ là xong. Khoảng hai giờ chiều, cô đã hoàn thành công việc và rời khỏi đài.
Từ đài radio về nhà, đi bộ cũng chỉ mất tầm nửa tiếng, thế mà đến giờ vẫn không thấy bóng dáng đâu. Khi Vệ Hạo trở về ăn tối, nghe tin này xong liền không nói không rằng, kéo ngay Vương Thành Tài cùng đi tìm Văn Thanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play