Hơi thở của cô phả bên tai khiến Vệ Hạo có chút lúng túng, bỗng nhiên trầm mặc. Tay vẫn nắm tay Văn Thanh xoay tròn theo điệu nhạc, nhưng trong lòng lại dâng lên chút buồn bực không tên. Tại sao nghĩ đến việc cô gái này sẽ gả cho ai khác, anh lại cảm thấy khó chịu thế này?
Vệ Hạo nhảy rất tốt, dù vẻ mặt đang thả hồn đâu đâu thì từng bước nhảy vẫn chuẩn không cần chỉnh. Văn Thanh bị anh dẫn dắt nhẹ nhàng, uyển chuyển, không hề phạm lỗi. Đừng nói dẫm chân, ngay cả nhịp điệu cũng không sai một nhịp!
Lữ Vệ Quân đứng nhìn Vệ Hạo ôm eo Văn Thanh xoay lượn khắp sàn nhảy, trong lòng khó chịu không cam tâm. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn chẳng dám lại gần.
Một khúc nhạc kết thúc, Vệ Hạo liền kéo tay Văn Thanh rời khỏi sàn nhảy ngay.
Những người có mặt trong buổi vũ hội hôm đó đều nhìn thấy cảnh này. Ai nấy đều biết Văn Thanh đang sống trong nhà cô của Vệ Hạo, nhưng không ngờ quan hệ của hai người lại thân thiết đến vậy. Vệ Hạo xưa nay nổi tiếng là người khó gần, kiêu ngạo đến mức chẳng ai dám bén mảng. Một người như anh ta mà lại công khai thân mật với nữ sinh như thế, Văn Thanh e là người đầu tiên!
Văn Thanh cứ tưởng mọi chuyện đến đây là kết thúc. Cô cũng đang bận bù đầu với công việc phía sau. Trước tiên là đài phát thanh yêu cầu cô thu âm cả ba ca khúc một lần nữa. Chưa bao lâu sau, Vệ Hồng Kỳ đã gọi điện đến, nói rằng ông ta đã nghe được bài hát của cô.
Lập tức, các đoàn văn công ở khắp nơi thi nhau gọi điện, mong Văn Thanh có thể đến hướng dẫn cho các diễn viên trong đoàn họ hát lại ca khúc ấy. Nhất là khi phần đồng ca sau cùng kết hợp lại khiến cảm xúc càng thêm hào hùng, khí thế. Ai nấy đều mong Văn Thanh đích thân đến chỉ đạo. Vệ Thục Trân lại không muốn bị mang tiếng bên trọng bên khinh, thành ra Văn Thanh cũng đành phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi công tác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT