Tào Lộ vẫn chưa chịu buông tha:
“Ừ thì, chị biết rồi, ra là em với Vệ đại ca quen nhau từ trước. Thời gian quen cũng đâu ngắn, hai người lại thân, em còn sợ anh ấy không vui sao?”
Văn Thanh cố ý thở dài một hơi:
“Chị Tào Lộ, vì là bạn bè nên em mới nói thật với chị. Vệ đại ca tính tình quái gở lắm. Đẹp trai thật, mấy cô trong đoàn văn công toàn chạy theo anh ấy!
Nhưng chị có biết không, Đoàn trưởng Vệ rất nghiêm khắc với cháu trai mình. Ai làm bạn gái, làm người yêu đều phải qua cửa bà ấy trước!”
“Em sợ nhất là cái vẻ mặt lạnh như tiền của Vệ đại ca. Lỡ mà anh ấy không vui, rồi kéo theo đoàn trưởng cũng phật ý, thì em chỉ có nước khóc tiếng Mán!”
Trong đầu Tào Lộ lập tức hiện lên khuôn mặt nghiêm nghị của Vệ Thục Trân. Mỗi lần gặp bà, cô đều có cảm giác như bị kéo về thời đi học, đối mặt với bà giáo chủ nhiệm hơn 50 tuổi. Vệ Thục Trân lúc nào cũng nửa cười nửa không, ánh mắt như soi thấu tất cả mánh khoé vụn vặt của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT