“Cả nhà bọn họ đều nhúng tay vào chuyện này, vậy mà kết cục lại chỉ có đứa cháu gái nhỏ là bị khai trừ. Ông bị lừa rồi! Chỉ có ông mới tin là Toàn Hữu Phúc mỗi năm đến chúc Tết ông là vì thân thiết với ba cháu. Nếu ông không phải là người có chút danh tiếng, ông nghĩ xem, ông ta có thèm đến cửa mỗi năm không?”
Vệ Hồng Kỳ là người từng trải, lăn lộn bao nhiêu năm nên trong lòng hiểu rõ những người đến chúc Tết thường có mục đích. Nhưng bị cháu trai vạch trần thẳng thừng ngay tại chỗ, ông cũng thấy có chút khó chịu:
“Ông lại không biết họ đến chúc Tết vì điều gì chắc? Nhưng cháu trai à, trước mặt người ngoài cháu đừng hăng quá như vậy! Cháu biết người ta là ai rồi thì tránh xa một chút là được, bề ngoài cứ giả vờ thân thiện cũng chẳng sao.”
“Như cái cô tiểu Thiến Thiến này, cháu cứ mặc kệ cô ta là được rồi, cớ gì phải vạch trần cô ta làm gì? Khiến người ta xấu hổ chẳng biết giấu mặt vào đâu.”
“Từ từ... ông nhớ ra rồi! Năm đó không phải là Bác cả của cô ta cố tình dẫn cô ta đến gặp ông sao? Còn gọi điện cho ba cháu, bảo là muốn giới thiệu cháu gái cho cháu làm quen? Ba cháu không đồng ý, ông ta liền viện cớ đến chúc Tết rồi dẫn cô cháu gái đến tận nhà?”
Nghe ông nội nói đến đây, Vệ Hạo liền khẽ hừ một tiếng khinh thường, chẳng buồn đỡ ông về nhà nữa mà quay lưng bước đi luôn. Vệ Hồng Kỳ thấy cháu bỏ đi thì như bắt được mấu chốt, vội vàng lật đật đuổi theo, vừa đi vừa hỏi dồn dập. Ông muốn biết liệu Toàn Thiến Thiến có giống mấy cô gái khác, cũng là đang theo đuổi Vệ Hạo hay không.
Toàn Thiến Thiến không hề nghe được cuộc đối thoại giữa Vệ Hạo và ông nội Vệ, nếu không thì nhất định cô ta sẽ vô cùng kinh ngạc. Thì ra Vệ Hạo không phải không quen biết cô ta, mà là cố tình giả vờ lạnh nhạt, bởi vì vốn dĩ anh không thích cô ta chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play