Nói cách khác, cho dù Giản Phỉ có phải ngồi tù vì vụ việc này thì bản án cũng không nặng nề lắm.
Giáo sư Thích và mấy người khác đều cảm thấy không cần thiết phải hủy hoại tiền đồ của một cô gái như vậy, không nhất thiết phải đưa cô ta đến nông trường để cải tạo lao động.
Sau khi xác định Văn Thanh không bị tổn hại gì nghiêm trọng, họ cùng nhau diễn một vở kịch trước mặt cha mẹ Giản Phỉ. Mục đích cũng chỉ là để giúp Văn Thanh nhận được một khoản đền bù xứng đáng mà thôi.
Dù sao thì vào thời điểm đó, một nghìn đồng cũng đã được xem là một khoản tiền lớn. Chỉ riêng tiền trợ cấp dựa trên số công điểm của Văn Thanh thì chắc chắn không thể nào kiếm được từng ấy tiền trong một thời gian ngắn.
Tính đến nay, số tiền lớn nhất mà Văn Thanh kiếm được ở bên ngoài chính là lần theo Vệ Hạo lên Tây Bắc nhận vài tháng tiền lương.
Đúng lúc này, Vệ Hạo đến tỉnh thành. Trùng hợp làm sao, cô của anh, Vệ Thục Trân cũng đang dẫn đoàn văn công xuống biểu diễn lưu động. Vậy nên, giáo sư Thích và mọi người đã cố ý giữ chân họ lại, định bụng xem xong buổi biểu diễn rồi mới đưa Văn Thanh về.
Vệ Thục Trân vốn đang có việc muốn tìm Văn Thanh. Dự định ban đầu của bà là sau khi diễn xong thì nhờ con trai chở mình đi gặp ba và Văn Thanh. Không ngờ lại nghe nói Văn Thanh bị ốm phải nhập viện, hiện giờ đang nằm ở bệnh viện thuộc quân khu tỉnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play