Trong thời gian học tập một tháng ở huyện thành, cô phát hiện giáo sư Thích tuy lắm lời, nhưng lại có quan hệ khá thân thiết với dân làng. Vị bác sĩ bị nhốt trong chuồng bò, gọi là thầy giáo Hồng, hóa ra lại là bạn cũ của ông Thích. Tuy ông Thích không dám đưa bạn mình về nhà ở, nhưng đi cùng đến xem bệnh với Văn Thanh thì vẫn có thể.
Còn về phần ông Vệ Hồng Kỳ, từ lúc tới đây thì cứ như biến thành trẻ nhỏ được vào công viên giải trí cùng ông Quách Thông. Hai ông cụ không có việc gì lại rủ nhau lên núi, nói là đi lấy củi, nhưng thực ra toàn tiện tay bắt vài con thỏ hoang hay gà rừng mang về nấu ăn.
Huống chi trong nhà Văn Thanh vốn đã có sẵn thịt khô gà, thịt khô vịt, đủ thể loại. Hai ông già suốt ngày ăn uống thỏa thích, tự do như chim sổ lồng, chẳng thiếu thốn thứ gì.
Đến tận lần vào huyện thành sau đó, Văn Thanh mới chợt nhớ ra: lúc mình rời đi, quên mất chẳng chào hỏi gì với Dương lão đại. Cũng đã mấy tháng rồi cô không liên lạc gì với ông ấy.
Thật ra, từ khi còn ở thủ đô, lúc giao dịch với người khác, cô đã nhớ ra. Chỉ là lúc đó không quá để tâm mà thôi.
Vắng mặt một thời gian, lần này vừa nối lại liên lạc, Văn Thanh đã ngay lập tức khiến Dương lão đại bất ngờ. Ông ấy cứ tưởng vị “Thần Tài” của mình đã cao chạy xa bay. Không ngờ trong lúc thời kỳ giáp hạt khốn khó thế này, cô lại đột ngột xuất hiện như thiên thần giáng thế. Dương lão đại mừng đến phát cuống, nhưng cũng không dám hỏi vì sao mấy tháng trước cô không đến. Chính Văn Thanh mở miệng giải thích rằng thời gian qua cô bị kẹt lại phương Bắc do tuyết lớn phong tỏa núi rừng.
Dương lão đại nghe xong chỉ còn biết cảm khái: chuyện làm ăn của Văn Thanh quả thật rộng khắp bốn phương, vượt xa tưởng tượng. Ông ta cũng không dám nói gì thêm, chỉ ngoan ngoãn giao dịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play