Vệ Thục Trân đanh giọng:
“Rồi, mọi người nghe rõ rồi đấy. Tới nước này rồi còn cần đối chất gì nữa không?”
Lúc này, người phụ nữ trung niên giận dữ bật dậy:
“Cô nói lời bài hát không phải con gái tôi viết? Cái cô bé kia rõ ràng nhỏ hơn con gái tôi mấy tuổi! Nó lấy đâu ra khả năng viết được mấy bài hay đến vậy? Mấy người cứ bảo chúng tôi đạo văn, thế có bằng chứng gì không? Tất cả là các người muốn chơi xấu chúng tôi, đều là chứng cứ ngụy tạo cả! Tôi thừa nhận bài cuối có thể là của nó, nhưng còn hai bài đầu, làm sao chứng minh được cũng là nó sáng tác?”
Lúc này Văn Thanh chẳng hề tỏ ra sợ hãi gì, cô bước lên nói rành rọt:
“Tôi hiểu ý bà, bà đang muốn nói là giai điệu phía sau có thể tôi viết, nhưng phần lời là của con gái bà đúng không? Nhưng vấn đề là chính phần lời đó lại có một cái lỗi mà bà không hề nhận ra.”
“Bởi vì bà sao chép lại lời bài hát từ bản nháp của tôi, cho nên mới xảy ra sai sót. Trong đó có một câu là 'lượn lờ khói bếp, nho nhỏ thôn xóm', tôi viết nhầm chữ 'lượn lờ' thành 'vòng vòng'. Nghe thì hơi giống nhau thật đấy, nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác nhau! Mấy người nộp bản lời bài hát mà không sửa bất kỳ chữ nào nguyên si cả lỗi sai ấy! Thế thì nói xem, 'lượn lờ khói bếp' với 'vòng vòng khói bếp' có giống nhau không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT