“Tôi định hỏi rồi mà lại quên. Giờ nhắc lại, rốt cuộc làm sao cô biết bài hát này không phải nguyên bản hả?”
Văn Thanh bất đắc dĩ nói:
“Bài hát này là tôi viết để gửi cho báo xã trong đợt vận động yêu nước. Tổng cộng tôi viết ba bài. Lúc ấy, khi gửi đi, tôi vẫn giữ lại một bản dự phòng, có bản nhạc kèm theo. Chỉ là lúc gửi bài, tôi chỉ gửi lời ca, không đính kèm bản nhạc.
Tôi cũng không rõ hai bài còn lại có bị ai đó mang ra hát hay chưa, nhưng bài hát này — cả lời lẫn giai điệu — rõ ràng không phải cảm giác tôi muốn truyền tải.
Giờ tôi cũng chịu, không biết phải giải thích thế nào! Dù lời bài hát có giống tôi viết từng chữ, thì giai điệu hoàn toàn khác. Tôi cũng không có cách nào nói với người ta rằng bài này là của tôi!”
Vệ Hạo hỏi lại:
“Cô chắc chắn đây là bài cô gửi đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play