Mỗi tội thầy Thích lại không cho họ nếm rượu huyết nai. Chính thầy thì nhấp một chén nhỏ, còn bắt Văn Thanh cất luôn cả bình rượu đi.
Ông nghiêm mặt bảo rằng thứ này không phù hợp cho mấy thanh niên độc thân, đang tuổi "máu nóng phương cương" uống vào sẽ chẳng hay ho gì.
Văn Thanh nghe mà suýt cười bật ra tiếng, bởi toàn bộ chỗ rượu cô đã cất vào không gian cả rồi, bọn họ có muốn lén lấy cũng chẳng lấy được.
Vệ Hạo với mấy người kia dù không biết rượu huyết nai mạnh cỡ nào, nhưng cũng không đến mức làm ầm lên đòi uống. Họ chỉ nhấm nháp loại rượu trắng Văn Thanh mua từ cung tiêu xã, loại "thiêu đao tử" vừa cay vừa nồng.
Thêm một nồi lẩu nóng hổi, vài món xào dậy mùi, cả đám vừa ăn vừa khen Văn Thanh hết lời. Cô cũng vui vẻ nói, lần sau ai bắt được con mồi thì cứ mang tới đây, cô sẽ trổ tài nấu nướng cho, đổi lại là một bữa tiệc ngon lành, đáng đồng tiền bát gạo.
Thời tiết ở đây lạnh thấu xương, thịt thú rừng chẳng cần phải ướp cũng chẳng sợ hỏng. Mấy chàng thanh niên dùng thùng nước cùng với nước giếng, để qua đêm là đông cứng như tủ lạnh thiên nhiên, giúp Văn Thanh bảo quản thịt vô cùng tiện lợi.
Trần Cường còn kể cô nghe, gần nhà ăn bên cạnh cung tiêu xã có bán kha khá trái cây đông lạnh, bảo cô nên ghé mua vài thứ như hồng đông lạnh, lê đông lạnh, táo đông lạnh hay thậm chí mấy cây kem đá que.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT