Tào Lộ bị Vệ Hạo thẳng thừng từ chối, trong lòng không khỏi có chút hụt hẫng. Cô hiểu rất rõ, Chu Kỳ không phải người bình thường, đương nhiên cũng không thể dễ dàng tiếp cận. Vậy là cơ hội tốt nhất để tạo mối quan hệ thân thiết với họ, cô đã bỏ lỡ. Tào Lộ chỉ có thể cay đắng đứng nhìn cơ hội quý giá kia vuột khỏi tay mình.
Cô âm thầm trách bản thân, giá như hôm qua đừng ham ở lại ăn món bún thịt rượu nếp do bà Lý cố ý nấu cho cô, thì đã chẳng lỡ mất sự kiện quan trọng. Lại càng tiếc khi không rủ Văn Thanh cùng đến, vì hôm qua bà Lý còn nhắc mãi rằng rất nhớ Văn Thanh.
Tào Lộ biết rõ, Chu Kỳ về sau sẽ là một người trợ giúp đắc lực. Vì thế, từ khi đến nơi này, cô vẫn luôn cố gắng kết thân với nhóm người làm việc ở chuồng ngựa.
Dưới danh nghĩa kiểm tra sức khỏe, cô từng ghé qua khu vực đó vài lần, còn không ngại mang theo thực phẩm dinh dưỡng tặng họ. Đến mức, ngay cả củi lửa do Tần Thư Hiên chặt giùm cô, cô cũng lựa vài gánh đem tặng cho họ.
Đáng tiếc, những người già từng trải đó rất cảnh giác, họ chẳng nhận bất kỳ thứ gì. Họ còn nghiêm túc nhắc nhở cô: đừng tiếp cận họ quá gần, nếu không sẽ chuốc lấy phiền phức.
Người từng trải không dễ bị qua mặt, họ biết rõ không ai vô duyên vô cớ lại tốt bụng với người khác. Vì vậy, không ai dám nhận sự ân cần chẳng rõ lý do của Tào Lộ.
Tào Lộ đành phải thu lại tâm tư, chuẩn bị tâm lý rằng trong vài năm tới, sẽ phải kiên nhẫn từng bước tiếp cận họ. Dù sao cô cũng tin chắc rằng, một ngày nào đó, những người này sẽ trở lại đúng vị trí vốn thuộc về họ. Cho dù hiện tại không thể đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, thì sau này ít ra cũng có thể thêu hoa trên gấm lụa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT