Trong biệt thự, Phó Diên Sinh vẫn đứng bên cửa sổ hút thuốc, dưới chân rơi vài mẩu thuốc. Gã dập nửa điếu thuốc còn lại, giẫm lên đống hỗn độn bước ra khỏi phòng, nói với quản gia: "Gọi người dọn phòng."
Phó Diên Sinh đi về phía thư phòng, cổ họng đau rát vì hút quá nhiều thuốc trong thời gian ngắn: "Mấy thứ mỹ phẩm rẻ tiền đó, mua lại đúng hãng, xếp vào chỗ cũ."
Gã ngồi xuống bàn làm việc, trong lòng bỗng bứt rứt khó chịu: "Gọi người tới."
Quản gia vừa định đi, Phó Diên Sinh lại nói: "Thôi, gọi điện cho hộp đêm, chọn hai người đưa về phòng tôi, lát nữa tôi qua."
Gã cúi đầu xắn tay áo, phát hiện mất một chiếc khuy áo đắt tiền, thái dương giật giật. Mẹ nó, lúc đó bị giật mất, tay nắm chặt gã vừa khóc vừa gào, cố gắng khơi gợi lòng thương hại.
Hai thứ đó không có trong từ điển cuộc đời gã, chưa từng tồn tại.
Phó Diên Sinh nghĩ tới việc tối nay liên tục làm trái nguyên tắc, bất cứ chuyện nào lộ ra cũng đủ khiến gã trở thành trò cười, sắc mặt càng thêm khó coi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play