Phó Diên Sinh nhìn Lan Hấp cẩn thận sát trùng vết thương rồi dán băng cá nhân lên, khóe miệng khẽ nhếch: "Chỉ là mấy vết cào thôi mà, cần phải cầu kỳ thế sao?"
Đôi môi mềm mại của Lan Hấp mấp máy: "Sâu lắm, sao anh lại để người đó muốn làm gì thì làm?"
Không có người thứ ba, cậu không gọi là hôn thê nữa, chỉ gọi là người đó.
Phó Diên Sinh không tiếp tục chủ đề này, gã chống cằm nghĩ về nghi ngờ của Lan Hấp. Lúc đó dường như chỉ chăm chăm muốn bóp cổ kẻ kia đến chết, không để ý mu bàn tay bị cào rách. Sau khi cơn giận qua đi, vết thương cũng bị lãng quên luôn.
Lan Hấp đột nhiên lên tiếng: "Phó thiếu, chuyện thiếu gia nhà họ Lý chết không một tin tức gì lọt ra ngoài, anh biết không?"
Phó Diên Sinh đưa sự chú ý trở lại chàng trai trẻ trung rực rỡ trước mặt, cảm thấy so với áo choàng, đồng phục học sinh có lẽ hợp với cậu hơn: "Chết đuối trong bồn rửa mặt."
"Bồn rửa mặt?" Lan Hấp không thể tin nổi: “Cái đó cũng có thể dìm chết một người trưởng thành? Là do kẻ thù hay..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play