Toàn thân Trần Tử Khinh đang nóng hầm hập, mồ hôi tuôn như tắm, vậy mà chỉ trong chớp mắt liền lạnh ngắt. Anh run lên bần bật, như thể ngay cả hương thơm phát ra từ cơ thể cũng tràn đầy nỗi hoảng sợ.
Trần Tử Khinh dán sát vào cửa xe, run rẩy gọi: "Hạ, Hạ Kiều Chính." 
"Cuối cùng cũng không giả vờ nữa." Hạ Kiều Chính nghiêng đầu, ánh trăng mờ ngoài cửa sổ chiếu lên đường nét quai hàm trẻ trung rõ ràng, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lẽo đầy châm biếm: “Gọi tôi là anh, nói tôi khác bọn bắt cóc, hỏi tôi có khó khăn gì không, còn muốn giúp tôi, cảm ơn tôi. Hừ, Vi Ngọc, diễn xuất của anh khiến tôi buồn nôn." 
Trần Tử Khinh khổ mà không nói được, thấy chưa, chênh lệch thời gian do mở khóa thông tin gây ra ảnh hưởng lớn thế này. 
Trong mắt Hạ Kiều Chính, nỗ lực vừa rồi của anh chỉ là điệu múa cuối cùng của tên hề sắp chết. 
Trần Tử Khinh lúng túng: "Xin lỗi." 
"Xin lỗi? Anh cũng đủ tư cách xin lỗi tôi?" Quanh người Hạ Kiều Chính tràn ngập sát khí: “Khi anh động đến bố tôi, anh cũng nên nghĩ đến ngày rơi vào tay tôi." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play