Trần Tử Khinh âm thầm khóc, nếu đây là bài thi, anh chỉ sai một chỗ, giám khảo hẳn sẽ cho điểm. Tiếng nấc của anh nhỏ dần.
Cảm xúc dao động quá mạnh trong thời gian ngắn khiến Trần Tử Khinh thiếu oxy, mệt mỏi. Ý thức anh dần chìm xuống không kiểm soát.
Mơ hồ cảm nhận có ánh mắt nào đó đang nhìn, Trần Tử Khinh gắng gượng kéo ý thức trở lại, khó nhọc mở hàng mi ướt nhẹp ra.
Ngoài cửa sổ có cái đầu thò vào giữa song sắt.
Trần Tử Khinh quan sát trong cơn ngạt thở. Đó là một bác gái, mái tóc hoa râm búi gọn, trán cao không một sợi tóc rối, đuôi mắt chi chít nếp nhăn. Ánh mắt bà khiến anh thấy quen quen.
Nhìn Tông Hoài Đường vẫn bất tỉnh, rồi nhìn bác gái, anh chợt hiểu ra.
"Dì... Dì Tông, chào dì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT