Khi thấy Trần Tử Khinh tiến lại gần, Tông Hoài Đường vội vàng phủi tay: "Cô ta tự khóc, không phải vì tôi, chẳng liên quan gì đến tôi cả."
Trần Tử Khinh đứng chôn chân nhìn hoa khôi lại bỏ chạy.
Hai ngón tay thọc vào cổ áo anh, móc ra pho tượng ngọc: "Thứ này có thể bảo hộ cậu sao?"
"Có bảo hộ được hay không không quan trọng, đây là tấm lòng của đồng chí Thang." Trần Tử Khinh giật pho tượng từ tay Tông Hoài Đường. Một đầu tượng chạm vào mũi anh, dường như ngửi thấy mùi gì đó.
Trần Tử Khinh lại ngửi thử, nhưng không thấy mùi nữa.
Thang Tiểu Quang đã về quê, khi cậu trở lại, vẫn phải tìm cách trả lại pho tượng ngọc này, cảm giác và độ bóng đều giống như bảo vật gia truyền.
Tông Hoài Đường chống tay lên đầu Trần Tử Khinh, liếc nhìn đội múa đang tập cho lễ hội, bất chợt nói: "Anh tôi và vị hôn thê đã hủy hôn rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT